🐩 Truyện Cuộc Hôn Nhân Ngọt Ngào
Bẫy ngọt ngào của đạo diễn Đinh Hà Uyên Thư hút khách bởi câu chuyện tình bạn, tình yêu thời hiện đại kế thừa từ seri Chiến dịch chống ế. Dàn diễn viên toàn là những gương mặt được khán giả yêu thích như Minh Hằng, Bảo Anh, Diệu Nhi, Quốc Trường, Thuận Nguyễn cũng là một yếu tố làm nên sức hút của bộ phim.
Một cuộc hôn nhân vì lợi ích, vốn là gia tộc bắt tay gia tộc, vậy mà lại là điểm xuất phát kết nối hai trái tim. Nội dung tuy quen thuộc mà không nhàm chán, kết thúc HE phù hợp với bạn đọc yêu thích truyện ngôn tình ngọt ngào cực sủng. 6. Đánh Cắp Tình Yêu
Cuộc hôn nhân này là do người mẹ kế của Tiêu Mộ Viễn thúc đẩy với mục đích nếu nhà mẹ đẻ của Giang Nhiễm không có thế lực thì sẽ không trợ giúp gì được cho Tiêu Mộ Viễn trong công ty để cạnh tranh với con trai bà, mặt khác là muốn Giang Nhiễm trở thành người của bà. Nhưng cuộc sống mà.. nam nữ chính chúng ta thực sự yêu nhau các bạn ạ.
• paris ngày 20 tháng 1 năm 1997• 35 "mày là đứa con bất hiếu, tao đã chọn hôn phu cho mày rồi, tại sao mày còn cố chấp đòi cưới cái thằng vô dụng đó chứ!" + "mẹ à, hôn nhân là chuyện cả đời của con, làm sao có thể bắt con lấy người con không thương chứ, con chỉ yêu mỗi mình jeon jaesuk mà thôi!" +
Bạn đang đọc truyện Hôn Nhân Cao Cấp: Vợ Ngọt Ngào Đến Tận Xương Tủy của tác giả Đường Quả Quả A. Hai năm trước, Hứa Niệm An được gả vào Quý gia danh tiếng, trở thành niềm ganh tị của tất cả mọi người. Tuy nhiên, ai có thể biết được rằng hai năm sau, có tin đồn người đàn ông có thế lực nhất
Chắn chắn sau khi đọc Cuộc Hôn Nhân Ngọt Ngào của tác giả Vô Ảnh Hữu Tung, bạn sẽ cực kỳ thích tính cách của hai nhân vật chính. Bạn có thể nghe bất cứ truyện audio từ trang website bất kỳ như metruyenchu, truyenfull, dqtruyen, truyenyy.. Mô tả vài dòng về truyện.
Đọc Truyện Cuộc Hôn Nhân Bí Mật Đầy Ngọt Ngào: Vợ Yêu Bé Bỏng Của Đại Gia Tài Phiệt Full - Hoàn Thành của tác giả Helen Dương Dương,chương dịch ra nhanh nhất và chất lượng nhất chỉ có duy nhất tại thichdoctruyen.com
[Q2] Cuộc hôn nhân bí mật đầy ngọt ngào: Vợ yêu bé bỏng của đại gia tài phiệt Chichoo103 NHÂN DUYÊN TIỀN ĐỊNH (TRỌNG SINH CHI TỂ TƯỚNG TẠI THƯỢNG) - MỤC ĐỀ HOÀNG HOÀNG
Thể loại truyện: truyện đam mỹ ABO, truyện đam mỹ cưới trước yêu sau, truyện đam mỹ ngọt sủng, truyện đam mỹ ý hợp tâm đầu, kết HE. Khi cuộc hôn nhân của cặp đôi phu phu gương mẫu nhất trong mắt mọi người nay đã được kéo dài hơn mười năm rồi.
fbCB2. Tại một phim trường điện ảnh ở thành phố giờ nhóm diễn viên đang đi qua đi lại như những con thoi, còn có rất nhiều đoàn phim đang bận rộn với khí thế ngút được xem là thời điểm tốt nhất để quay phim. Mùa đông quá lạnh, còn mùa hè lại quá nóng, chỉ có mùa xuân là lúc vạn vật sinh sôi, nảy nở, cảnh sắc tươi đẹp [*], khí hậu lại rất hợp lòng người, vì vậy mà hiệu suất làm việc của đoàn phim cũng tăng cao hơn.[*] Nguyên văn là 草长莺飞 thảo trường oanh phi nghĩa là cảnh sắc mùa xuân tươi Nhiễm chuẩn bị dự án điện ảnh này đã hơn nửa năm, vừa qua năm mới liền nhanh chóng khai để giảm bớt gánh nặng tài chính, cô dùng nữ diễn viên của phía nhà đầu chính Diệp Thiến là tiểu hoa đán đang nổi, vừa có tuổi trẻ vừa có gương mặt xinh đẹp, phía sau còn có kim chủ chống lưng, một đường thăng tiến toàn màu hồng. Mong muốn trước mắt là được đảm nhiệm vai nữ chính trong tác phẩm này. Hai bên đều có nhu cầu nên liền hợp tác với nhau.“Cắt!”Biểu cảm đang nỗ lực bi thương của Diệp Thiến lập tức thả lỏng. Cô ta xoay người, nhìn về phía Giang Nhiễm đang ngồi cạnh máy quay “Lại làm sao nữa? Cảnh này đã quay rất nhiều lần rồi, vẫn còn chưa được sao?” Giọng điệu rất bất tình của Giang Nhiễm nhàn nhạt, hỏi lại “Cô cảm thấy mình diễn tốt lắm sao?”Diệp Thiến “…..”Bốn mắt nhìn nhau, cô ta bỗng có chút chột dù gì cô ta cũng là một tiểu hoa có tiếng nên vốn chỉ mang tâm lý diễn chơi mà thôi. Huống chi tham gia bộ phim này là để đánh bóng tên tuổi chứ không phải là để rèn luyện kỹ năng diễn xuất. Bây giờ lại bị đạo diễn lăn qua lộn lại như con rối, hiển nhiên trong lòng đang cố nén giận “Tôi cho rằng không có vấn đề gì.”Dứt lời, cô ta đi đến ghế nghỉ chân ngồi xuống. Trợ lý vội vàng đưa nước ép trái cây đã chuẩn bị sẵn và điện thoại cho cô Thiến nhận lấy nước trái cây uống một ngụm, nói với trợ lý “Cô đi nói với đạo diễn, nếu chưa nghĩ ra nên quay như thế nào thì đừng quay nữa, mọi người đều mệt rồi.”Ánh mắt trợ lý liếc qua chỗ đạo diễn bên kia, do dự nói “Chị có chắc là muốn nói như vậy với Giang đạo không?”“Sợ cái gì, chẳng qua chỉ là một đạo diễn nhỏ vừa tốt nghiệp thôi mà.” Diệp Thiến cười nhạt “Hay xu hướng của đầu năm nay là bất kể đạo diễn mới là mèo hay chó gì thì cũng đều lợi hại cả?” [*][*] Nguyên văn là NGƯU BỨC/牛逼 rất lợi hại; mạnh mẽ mang ý bất nhãTrợ lý vội vàng nhìn trái nhìn phải, thấp giọng khuyên nhủ “Giang đạo dù sao cũng xuất thân chính quy, trước đó còn có tác phẩm đoạt giải, trong cái vòng giải trí này, cô ấy cũng sở hữu không ít tài nguyên nhân mạch…”Bên kia, nhà sản xuất cũng đang trấn an nữ đạo diễn trẻ tuổi này.“Đóng phim đều phải trải qua quá trình như vậy, ban đầu còn chưa thích ứng với tính cách của nhân vật, về sau sẽ khá lên thôi, cứ từ từ mài dũa là được.” Anh ta rút một điếu thuốc đưa cho Giang Nhiễm xua tay cự tuyệt “Anh cảm thấy mài dũa cô ta có tác dụng sao? Cảm xúc của cô ta vốn không đặt vào bộ phim.”Cô lật xem kịch bản trong tay, nhà sản xuất còn định nói gì đó, thì cô đột nhiên đứng lên đi về phía Diệp nháy mắt, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía người đang nghỉ ngơi đặt điện thoại sang một bên, ngay cả những người đang bận cũng dừng việc trong tay lại, không chớp mắt nhìn chằm chằm bước đi như gió của đạo Thiến đang soi gương trang điểm, tỉ mỉ ngắm nhìn mỗi một chi tiết trên mặt, điều cô ta quan tâm nhất chính là khi xuất hiện trên màn ảnh liệu có đẹp hay không. Trợ lý ở một bên lén kéo góc áo của cô vài cái, cô ta ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Giang Nhiễm đang bước nữ đạo diễn này cho cô ta một ấn tượng rất mâu thuẫn. Bình thường là một người rất hiền hòa, nhưng đến phim trường liền đổi tính, trở thành một bạo quân độc đoán chuyên rằng vị đạo diễn này còn nhỏ hơn cô ta vài tuổi nhưng lúc nào cô ta cũng bị khí chất trên người cô làm cho có chút e như hiện tại, vừa nhìn thấy Giang Nhiễm tới, Diệp Thiến không tự chủ được đứng Nhiễm đi đến trước mặt Diệp Thiến, ném kịch bản trong tay về phía cô ta “Rốt cuộc cô có diễn được hay không?”Diệp Thiến “…..”Diệp Thiến phát ngốc, tay chợt buông lỏng, gương hóa trang liền rơi xuống đất.“Mỗi một người ở đây đều nghiêm túc làm việc, cũng rất bận, không ai rảnh mà hầu hạ cô chơi đùa đâu!”“Ai nói tôi chơi đùa?” Diệp Thiến khó thở phản bác “Là do cô không muốn quay mà!”Đây là đạo diễn mới đang dạy bảo tiểu hoa mới nổi sao?Sắc mặt quần chúng ăn dưa lập tức trở nên hết sức đặc Nhiễm “Cô đang diễn hay là đang phô bày vẻ đẹp của mình? Hay là nên nói, cô cho rằng với một cái biểu cảm cứng đơ cùng đôi mắt dại ra như vậy khi lên màn ảnh có thể đẹp được bao nhiêu?”“…..” Biểu cảm của Diệp Thiến không tránh được xấu là mỗi một cảnh quay cô ta chỉ nghĩ với biểu tình này khi lên hình có đẹp hay không. Hoàn toàn không ngờ chút tâm tư này cũng bị đạo diễn nhìn Nhiễm “Quên bản thân cô đi. Ở phim trường này, cô chính là Tần Hiểu.”Nói xong, không cho Diệp Thiến thời gian cãi lại liền kêu gọi nhân viên công tác trở lại vị trí của mình, chuẩn bị quay Thiến cực kỳ tức giận, còn muốn nói gì đó liền nghe thấy trợ lý lên tiếng “Chị Thiến, tiền cũng đã đầu tư vào rồi, bây giờ chị mà bỏ chính là nhường cơ hội cho người khác đó.”Diệp Thiến hít sâu một hơi, nói “Không phải chỉ là diễn thôi sao!”Lại một lần nữa đứng trước máy quay, lần này Diệp Thiến nhập tâm hơn so với lần trước. Cảnh này yêu cầu cô phải biểu đạt cảm xúc thương tâm, dù không cam lòng nhưng không thể bộc phát. Vừa bị đạo diễn răn dạy một phen nên cảm xúc này căn bản không cần diễn, chỉ cần bộc lộ một cách chân thật đạo diễn giơ ngón tay cái với Giang ra nổi giận là vì muốn dẫn dắt cảm xúc cho diễn tối còn có cảnh quay đêm, nhưng Diệp Thiến không có cảnh diễn, cô ta liền rời khỏi bằng tốc độ ánh điểm dùng bữa tối, tổ đạo diễn cùng vây lại một chỗ ăn cơm hộp. Đều là một nhóm người trẻ tuổi, lúc tụ tập lại khó tránh khỏi bát đạo diễn nói “Diệp Thiến đẹp thì đẹp thật nhưng không có thiên phú diễn xuất. Tôi thấy sau này cô ta vẫn nên chú tâm vào việc đào tạo thần tượng thì có vẻ đáng tin cậy hơn.”Trợ lý đạo diễn nói “Nghe nói kim chủ của Diệp Thiến là đại thiếu gia của Tập đoàn Đông Tinh, tin này là thật hay giả vậy?”Phó đạo diễn “Tám chín phần mười là thật. Có người chụp được ảnh hai người họ vào khách sạn rồi.”Trợ lý liên tục tấm tắc vài tiếng “Lợi hại lợi hại, còn có thể quyến rũ được Thái tử gia của Đông Tinh. Xem ra tiền đồ của cô ta sau này sẽ như diều gặp gió rồi.” Cô ấy đột nhiên quay đầu nhìn Giang Nhiễm, nhắc nhở “Đạo Nhi, về sau chị đừng hô to gọi nhỏ với cô ta nữa. Bằng không nếu cô ta khó chịu sẽ khiến kim chủ đóng băng phim của chị mất.”Giang Nhiễm hồi phục tinh thần “Kim chủ của Diệp Thiến?”“Chính là đại thiếu gia của Đông Tinh đó.”Tập đoàn Đông Tinh sản nghiệp to lớn, không ai không Nhiễm lại hỏi “Tiêu Mộ Viễn?”“Đúng vậy. Đạo Nhi, chị biết anh ta à?”Giang Nhiễm cúi đầu, tâm tình có chút phức tạp “Không biết.”Lúc Giang Nhiễm xong việc thì đêm đã khuya vừa mở nguồn điện thoại liền thấy không biết bao nhiêu cuộc gọi nhỡ từ cha đợi cô gọi lại, mẹ cô đã đi trước một bước rồi.“Rốt cuộc khi nào con mới xong việc?”“Vừa mới xong.”“Còn không mau về nhà đi! Ngày mai đã kết hôn rồi mà vẫn ở lại đoàn phim tới khuya, cho dù cuồng việc cũng không thể như vậy được.”“Kết hôn thì kết hôn, công việc vẫn phải hoàn thành như thường lệ chứ. Mẹ yên tâm, trong lòng con hiểu rõ mà, còn không phải là con đang về sao.”Đêm khuya không bị tắc Nhiễm bật nhạc, đóng mui xe bầu trời đêm chi chít những vì sao, như một vẻ đẹp vừa chói mắt lại đầy mê đột nhiên có một ý nghĩ muốn tăng tốc, điều khiển xe chạy như bay trên nghĩ vừa mới nhen nhóm, đèn đỏ trước mặt đã sáng lên. Giang Nhiễm cười cười, có chút tự dù chỉ là một ý niệm, cuối cùng vẫn bị hiện thực trói chân cô đạp phanh, chờ qua đèn đỏ, lúc này ven đường lại có một chiếc xe dừng là một chiếc Lykan [*] màu đỏ, phiên bản giới hạn trên toàn thế giới. Ánh mắt cô trong nháy mắt bị mê mắt cô dịch lên trên một chút liền nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi trên ghế lái, bàn tay liền nắm chặt lấy tay đèn đường ấm áp chiếu vào cửa sổ xe nửa mở, phác họa đường nét gương mặt anh. Sống mũi cao thẳng, khóe môi hơi mím, các ngón tay thon dài có chút lười biếng đặt trên tay nét gương mặt sắc bén lại tinh xảo, lại ở nơi sáng tối giao hòa như thế này, vừa có vẻ âm thầm lặng lẽ lại vừa giống như công khai lộ tim Giang Nhiễm bỗng có chút ngứa ngáy, muốn nhìn gương mặt chính diện của người đàn ông nhịn không được, hô to về phía bên kia “Hi!”Người đàn ông quay đầu, biểu cảm nhạt mắt đen thâm thúy, không chút để tâm liếc qua một đỏ tắt, đèn xanh lập tức bật nháy mắt chiếc Lykan màu đỏ liền lao vụt đi, tựa như ảo Nhiễm… có chút miễn cưỡng thả phanh, đạp chân ga, lúc đèn xanh đang đếm ngược liền phóng đã lấy lại tinh thần nhưng trong đầu vẫn là bộ dáng của người đàn ông như uống rượu mạnh, tác dụng dù chậm nhưng để lại ảnh hưởng rất Giang Nhiễm về đến biệt thự của nhà mình, cha mẹ đều đang ngồi trong phòng khách chờ cô, cẩn thận dặn dò về những chuyện đã sắp xếp trong hôn lễ ngày Nhiễm ngoan ngoãn ngồi nghe, nhưng mẹ của cô, Dương Dung bỗng nhiên bật Nhiễm sửng sốt, vội vàng rút khăn giấy trên bàn trà đưa cho mẹ lau nước mắt “Mẹ làm sao vậy?”Dương Dung sụt sịt nói “Con còn nhỏ như vậy, ở trong lòng mẹ cũng chỉ là một đứa trẻ thôi, nhưng bây giờ lại sắp lấy chồng, mẹ không nỡ…”Giang Nhiễm hiểu rõ trong lòng cha mẹ hẳn đang rất rối loạn, cô liền cười an ủi mẹ “Con đã 23 rồi, đã qua tuổi kết hôn mà pháp luật quy định, không còn nhỏ nữa đâu. Nếu qua mấy năm nữa còn chưa gả nói không chừng cha mẹ lại thúc giục con. Hôn sự này rất tốt, con rất hài lòng. Gia đình hào môn như Tiêu gia, có không ít cô gái muốn gả vào cũng không thể đó.”Hai mắt Dương Dung đẫm lệ hỏi Giang Nhiễm “Trong khoảng thời gian này con và Tiêu thiếu gia ở chung có tốt không?”Giang Nhiễm “…..”Trong nháy mắt cô có chút xấu hổ, lập tức dùng kỹ thuật diễn che mắt “Cũng không tệ lắm.”Thực tế chính là cho đến thời điểm này, cô và người chồng sắp cưới kia còn chưa gặp mặt lần có mấy lúc ở đoàn phim là nghe được bát quái về những tai tiếng của anh ta Dung bắt đầu nhắc đi nhắc lại, còn Giang Nhiễm lại đang nghĩ về mấy chuyện cũ…Vốn dĩ kế hoạch lần đầu tiên gặp mặt đã được người lớn hai bên sắp xếp. Cô dựa theo ý của cha mẹ, ăn mặc lộng lẫy tham dự. Đợi một lúc lâu cũng không thấy anh ta đến. Cuối cùng lại cho người đến giải thích vì có chút việc đột xuất nên đã đi công tác ở nơi khác, lần sau sẽ mời cô đi ăn riêng…Dĩ nhiên người nhà họ Giang chỉ có thể mỉm cười tỏ vẻ thông sự này có thể cứu Giang gia khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng, nên họ không có quyền biểu lộ bất mãn ra tháng sau, anh ta quả thật có hẹn cô. Ngày đó cô an bài tốt công việc, một ngày không đi đâu cả, chỉ ở nhà nghiêm túc trang điểm, chuẩn bị, đúng giờ đã đến nơi hẹn. Anh đã đặt chỗ ở nhà hàng ba sao Michelin, nằm ở tầng cao nhất của tòa cao ốc Thế Giới, qua cửa sổ sát đất bằng kính có thể ngắm nhìn cảnh đêm của toàn bộ thành cô ngồi chờ bên cửa sổ hơn một tiếng cũng không thấy anh ta xuất hiện. Cô gọi điện thoại qua, thư ký liền nói anh đang mở họp, phiền cô chờ một Nhiễm cảm thấy mình có việc cầu người ta nên thái độ vẫn nên đoan chính một thế cô tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi. Lại qua hơn một tiếng nữa nhưng người đó vẫn không không khéo, bên này cô cũng có việc gấp phải xử lý. Giang Nhiễm đành phải gọi cho thư ký, nói nếu Tiêu tổng không có thời gian vậy thì hẹn khi khác cũng thứ hai gặp mặt cũng không giải quyết được sau, dự án phim cũng bắt đầu khởi quay, cô vào đoàn phim, liên tục làm việc bất kể ngày đêm nên dần dần cũng quên mất người lãnh giấy chứng nhận là sau hôn lễ, do người lớn trong nhà định ra, nói đó là ngày hoàng đạo. Ngay cả hôn lễ cũng là do người lớn hai nhà lo liệu và thúc đẩy một cách mau chồng sắp cưới kia cũng không hẹn cô nữa, hai người cứ như vậy không quấy rầy lẫn đến buổi diễn tập trước hôn lễ anh ta cũng không đến, bây giờ chỉ còn chờ vào hôn lễ sắp tới thôi…
Tên gốc Ngọt Hôn Hắn Như Vậy SủngThể loại Giới giải trí, Cưới trước yêu sau, Hào môn thế gia, Ngọt, 1v1, Le Ciel tên cũ Thất Gia TộcBìa Wikidich – AprilCouple Tiêu Mộ Viễn, Giang án Tiêu Mộ Viễn là công tử nhà giàu, là người thừa kế tập đoàn Đông Tinh, không chỉ có gia thế, có tài phú, còn cực kì đẹp trai, khí chất lạnh lùng cao ngạo khiến vô số phái nữ điêu đứng, năm nào cũng đứng đầu bảng xếp hạng người đàn ông độc thân kim cương muốn được gả nhất. Tới khi mọi người biết anh kết hôn, toàn thể fans nữ, fans lão bà ôm đầu khóc rống…Sau đó, họ biết được Tiêu phu nhân thì ra chỉ là nàng lọ lem không chút tiếng tăm, mọi người hồ hởi mong chờ ngày họ ly mãi, đợi mãi… cuối cùng lại phát hiện cô bé lọ lem ấy không ngừng tạo ra các kỷ lục phòng bán vé, nhoáng một cái đã trở thành đạo diễn nổi tiếng?Ảnh chụp khi hai người cùng tham gia hoạt động truyền thông bị lộ ra ngoài, Tiêu Mộ Viễn lập tức bị đưa lên hot search Tiêu thiếu gia cuồng vợQuần chúng ăn dưa Cô bé lọ lem thần thánh trong mắt mọi người rõ ràng là nữ thần vừa có tài vừa sắc, hơn nữa còn được chồng sủng lên tận trời!Văn án cũMột ngày kia, Tổng giám đốc Tiêu âm thầm cùng vợ tham gia một hoạt động liên hoan Giang Nhiễm từ trên sân khấu đi xuống, anh đang đợi ở lối đi nhỏ, ôm eo cô, không màng việc cô ngăn cản, nhất định đòi lấy một nụ hôn nồng nhiệt kéo dài suốt năm phút đồng cùng, cắn vành tai cô, cất giọng khàn khàn “Anh chỉ muốn là người duy nhất được thấy dáng vẻ xinh đẹp này của em.”Nhóm truyền thông điên cuồng phát sóng một màn phu nhân, fan nữ ngồi trước màn hình sớm đã bùng nổ, chớp mắt liền trở thành fan CP, phất cờ reo hò cầu phát kịch nhỏTruyền thông phỏng vấn hai vợ viên Giang đạo [1] cùng Tổng giám đốc Tiêu là ai theo đuổi ai?Giang đạo Trong hôn lễ của chúng tôi, tôi đối với anh ấy là vừa gặp đã giám đốc Tiêu……?? Anh theo đuổi em đến chết đi sống lại, em có đúng là đối với anh vừa gặp đã yêu không?[1] Đạo diễn nhở trước khi đọc1. Đôi vợ chồng trêu ghẹo nhau mỗi ngày, có ngọt có sủng2. Tổng giám đốc lạnh lùng bá đạo kiêu căng vs Nữ đạo diễn xinh đẹp, nóng bỏng.
Tiêu Mộ Viễn giơ tay xoa nhẹ đầu cô “Cô Giang, nể tình vừa rồi em nấu ăn cho anh, anh quyết định sẽ đồng cam cộng khổ với em.”Giang Nhiễm nhìn anh, phì một tiếng bật Mộ Viễn không hiểu hỏi “Cười cái gì?”Giang Nhiễm quay mặt đi, vẫn tiếp tục cười, vừa cười vừa nói “Anh đứng động đậy, để em lau mặt cho.”Cô lấy một miếng khăn giấy ướt từ trong túi xách ra, đi tới bên Tiêu Mộ Viễn, lau đi tro bụi trên mặt nãy trong bếp anh bị biến thành diễn viên hí khúc, cô cũng không quan tâm, còn có chút ác ý muốn tưởng thức hình ảnh tương phản khi tổng giám đốc bá đạo biến thành vừa nãy lại đột nhiên để lộ chút dịu ấy tim cô đập loạn nhịp, nhưng vừa nhìn gương mặt nở hoa của anh thì lại vô thức bật Mộ Viễn ngồi bất động, tùy ý để cô lau mặt cho anh. Động tác của cô rất nhẹ nhàng, thậm chí còn có chút thoải mái không nói nên Nhiễm nhìn đôi mày kiếm và hàng lông mi dày của người đàn ông, xuống chút nữa là đôi mắt đen láy thăm thẳm, đuôi mắt hơi cụp xuống, ánh mắt thâm thúy kiên định, lộ ra một luồng khí chất cô quạnh và quả Nhiễm thưởng thức, cảm thán “Mắt anh rất nổi bật, khi lên hình nhất định sẽ cực kỳ thu hút người khác.”Tiêu Mộ Viễn không lên Nhiễm lại nói “Nếu như quay phim cổ trang, thì anh rất hợp với vai Thái tử.”Tiêu Mộ Viễn nhíu mày “Sao không phải là Hoàng đế?”Giang Nhiễm cười cười “Hoàng đế đã già mà còn phải ban đều mưa móc cho tam cung lục viện, thì đa số đều có khuôn mặt túng dục quá độ.”Tiêu Mộ Viễn “…..”Gián tiếp được người ta khen là trẻ tuổi, tâm trạng của Tiêu Mộ Viễn không tồi, nhưng trên mặt lại tỏ vẻ khinh thường, cười khẽ một tiếng.“Được rồi, lau sạch rồi đấy.” Giang Nhiễm bỏ tay xuống, không có tờ khăn giấy cản trở, mặt cả hai liền hiện rõ ràng trước mắt ngồi trên ghế, cô đứng trước mặt, khoảng cách giữa hai người rất gần. Anh đột nhiên giơ tay ra kéo cô một cái, cả người cô liền giống như không có sức, ngã vào lồng ngực, ngồi lên đùi cách và tư thế thân mật như vậy khiến nhịp tim của cô càng đập loạn nhìn cô, cô cũng nhìn anh, bỗng nhiên không kịp đề phòng, cùng chìm đắm dưới ánh mắt của dối đêm tĩnh lặng phủ kín khoảng sân vắng vẻ, có cơn gió đêm thổi qua khiến lá trên càng vang lên tiếng xào bên tai cô chỉ nghe thấy tiếng hít thở trầm thấp ngày càng rõ rệt của anh, tay anh xoa cổ cô, kéo cô đến cùng chút khoảng cách này cũng được rút ngắn… Cô nhìn ánh lửa nóng rực dấy lên trong đôi mắt thâm sâu của anh, ngượng ngùng nhắm mắt lại…“Đạo Nhi ——“ Trương Chương vừa vào sân sau, bước chân đã vội dừng hai người vừa dán lên mau chóng tách ra, Giang Nhiễm ngồi dậy, nhìn về phía người đến.“…..” Trương Chương chỉ hận không thể chui xuống đất để biến khỏi không đúng lúc rồi…Giang Nhiễm ho khẽ một tiếng “Mọi người ăn xong hết rồi à? Vậy bắt đầu làm việc thôi.”Cô từ trên người Tiêu Mộ Viễn đứng lên, nói “Em đi trước đi, tốt nhất là anh nhân lúc còn sớm mà tới thị trấn đi.”Mặt Tiêu Mộ Viễn không có chút cảm xúc nào, quay mặt sang một bên, không đáp lại Chương đi chung với Giang Nhiễm, đi xa rồi mới nhỏ giọng nói “Đạo Nhi, anh cảm thấy anh đã đắc tội với Tiêu tổng rồi! Em nhất định phải che chở cho anh!”Giang Nhiễm cười giễu một tiếng “Đừng có diễn nữa.”Trương Chương vẫn cực kỳ hối hận “Sớm biết hai người đang hôn nhau, có đánh chết anh cũng không chạy qua làm gì…”Tai Giang Nhiễm ửng đỏ, thấp giọng mắng “Được rồi, đừng có nói nhảm nữa.”Thời điểm trợ lý Tưởng tìm thấy Tiêu Mộ Viễn, thì Tiêu tổng nhà anh ta đang ngồi ngay ngắn trên ghế, nhìn bầu trời đêm ở xa xa, trông có vài phần u lý Tưởng hỏi anh “Tiêu tổng, buổi tối nên sắp xếp thế nào?”“Ở lại đây, chờ bọn họ hoàn tất công việc.” Tiêu Mộ Viễn đứng lên, đi ra bình tĩnh đến mức nào, cũng không thể tiêu hóa được sự khó chịu khi bị cắt ngang. Đêm nay nhất định phải đòi lại cả vốn lẫn Nhiễm đang quay cảnh đêm tại trường Mộ Viễn kéo ghế ra, ngồi trong góc sân, bận rộn làm việc trên di buổi tối, trong thôn náo nhiệt hẳn lên, thỉnh thoảng còn có người đi ngang qua vây năm gã trai tráng trong thôn ngồi chồm hổm ngoài phòng học xem một lúc, khi rời đi vẫn còn mải thảo luận.“Nữ diễn viên kia trông thật xinh đẹp…”“Nếu tôi có một người vợ đẹp như vậy thì tốt rồi…”“Vợ tôi đi ra ngoài làm công hơn nửa năm, ngay cả buồi [*] cũng mốc meo cả rồi.”[*] từ chửi tục, nguyên văn là “chim – 鸟” ý câu này là sao mọi người hiểu sao hiểu nha vMấy người càng nói càng hăng, thanh âm cũng dần nhỏ xuống.“Bằng không cứ canh chừng ở ngoài đi, chờ bọn họ quay xong rồi, chặn nữ diễn viên kia lại….”“Tôi sống tới từng tuổi này cũng chưa từng thấy đứa con gái nào đẹp như vậy, phải sờ mấy lần cho đã ghiền…”“Chỉ sờ thôi thì chưa đủ đâu, tốt xấu gì cũng phải nếm thử cái miệng đó chứ…”Bọn họ đi ngang qua bên cạnh Tiêu Mộ Viễn, nhưng không hề hay biết có người đang ngồi trong câu bỉ ổi này truyền đến tai Tiêu Mộ Viễn, mắt anh lập tức lạnh xuống, đứng dậy tiến đi tới trước mặt mấy người kia, đứng lại, bọn họ không rõ vì sao, bước chân cũng ngừng lại.“Làm gì vậy?” Một người trong đó chính là giọng nói vừa rồi. Tiêu Mộ Viễn nhìn gã, ánh mắt thẳng tắp, vẻ mặt lạnh bị nhìn như vậy thì không hiểu ra sao, nhưng trong lòng lại hơi run Mộ Viễn cởi áo khoác ra ném xuống đất, ung dung sắn tay áo kia sững sờ nhìn không nhanh không chậm tiến lên, vừa đến gần đã vung một nắm đấm Mộ Viễn có học võ nên ra tay vừa nhanh vừa chuẩn lại tàn nhẫn, gã kia lảo đảo mấy cái rồi ngã bịch xuống người còn lại cảm thấy bối rối, sao đột nhiên lại đánh người vậy?Nhưng bọn họ người đông thế mạnh, bình thường cũng có kinh nghiệm tụ tập đánh nhau nên lập tức ùa dĩ trợ lý Tưởng đang đứng trong góc gọi điện thoại, cúp xong đang định tìm Tiêu tổng báo cáo công việc thì thấy anh không có ở tiếng la hét nhìn sang… phát hiện Tiêu tổng đang đánh nhau với người ta?“…..!!” Trợ lý Tưởng nghi ngờ mình gặp ảo giác tổng biết điều thận trọng sao lại đánh nhau với người ta chứ?Anh ta làm việc với anh bao nhiêu năm cũng chưa từng thấy anh xảy ra xung đột tay chân với ai bao mặc kệ là có chuyện gì, tố chất nghề nghiệp khiến anh ta phải lập tức xông phương có năm người, nhưng những người này đều là đám thôn dân thô lỗ hằng ngày ăn không ngồi rồi, đến đánh nhau cũng là đánh bậy đánh bạ, không có tổ người bọn họ cũng chưa chắc thẳng nổi Tiêu Mộ Viễn, ngược lại còn bị trúng đòn của anh, đến khi trợ lý Tưởng gia nhập, hai chọi năm, ưu thế lập tức hiện quay của Giang Nhiễm bên này vừa kết thúc, liền nghe thấy trong đoàn phim có người hô lên “Bên kia có người đang đánh nhau!”“Cả bầy đang đánh nhau… không biết đã xảy ra chuyện gì… là người của chúng ta à…”Trong lúc đoàn phim làm việc, sợ nhất là có chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Giang Nhiễm rời khỏi phim trường, vội vã chạy theo bọn họ sang góc sân tập bên ánh đèn đảo qua, Giang Nhiễm nhìn thấy Tiêu Mộ Viễn trong đám người cầm một cây gậy gỗ đang định đánh lên đầu anh, đồng tử của cô chợt co rút, vẻ mặt từ khiển trách biến thành kinh lúc cô định tiến lên, Tiêu Mộ Viễn đã quay người, lưu loát nắm được cây gậy kia, giơ chân lên đá văng gã kia gậy trong tay Tiêu Mộ Viễn càng thêm thuận buồm xuôi gió, thành thạo điêu luyện xử lý đám người của đoàn phim sớm đã báo cảnh sát, rất nhanh, tiếng còi hú của xe cảnh sát gào thét chạy hiện trường ẩu đả chỉ có Tiêu Mộ Viễn và trợ lý Tưởng là còn đứng, những người khác đều nằm rạp trên đất, vốn dĩ họ cũng không bị nghiêm trọng đến vậy nhưng vừa thấy cảnh sát tới lập tức lăn lộn trên đất.“Là bọn họ ra tay trước… hai người họ… bắt nạt năm người chúng tôi…”“Ôi trời ạ… gãy xương rồi….”“Bọn họ là phần tử xã hội đen đó… mau bắt bọn họ đi…”Hai nhân viên cảnh sát vừa tới nhìn thấy mấy tên côn đồ này liền cảm thấy đau đầu, từ sáng tới tối nếu không trộm gà bắt chó thì cũng là đi gây họ nhìn sang Tiêu Mộ Viễn và trợ lý Tưởng, vừa nhìn đã biết là người có thân phận, không giống loại người hay đi gây lý Tưởng gọi một nhân viên cảnh sát trong đó sang một bên hàn huyên một lát sau, hai cảnh sát quay lại khiển trách đám thôn dân kia một trận rồi đám đối mặt với cảnh sát nên không dám lỗ mãng, quay lại nhìn khuôn mặt lạnh như băng của Tiêu Mộ Viễn càng không dám nói nhiều, chỉ có thể ảo não bỏ trường cuối cùng cũng yên tĩnh quay của Giang Nhiễm cũng đã hoàn tất. Mọi người đang dọn dẹp, chuẩn bị ra Mộ Viễn ra hiệu với trợ lý Tưởng “Thuốc.”Trợ lý Tưởng vội vã đưa thuốc cùng bật lửa cho Mộ Viễn nghiêng đầu, châm một Nhiễm thấy Âu phục, cơm lê và áo khoác của Tiêu Mộ Viễn bị vứt trên đất liền đi tới nhặt phủi phủi bụi dính trên quần áo, rồi vắt lên cánh tay mình. Tiêu Mộ Viễn thấy thế liền nói “Là anh vứt, không cần nhặt lại đâu.”Giang Nhiễm bước đến bên Tiêu Mộ Viễn, không chút khách khí nhổ nước bọt “Tên phá của! Đang yên đang lành vứt quần áo làm gì?”Âu phục hay com lê của anh, chọn bừa một cái cũng là hàng cao cấp được may riêng, ít nhất cũng khoảng mười mấy Mộ Viễn giơ tay lên, Giang Nhiễm vội tránh sang một bên, anh nhìn cô che chở Âu phục của mình trong ngực như đang bảo vệ bảo bối, không khỏi nở nụ ôm vai Giang Nhiễm, kéo cô đến gần, nhả ra một ngụm khói, nói “Không ngờ Giang nữ sĩ cũng là người cần kiệm, biết lo việc nhà.”Giang Nhiễm “…..”Sao cô lại có cảm giác, câu này chẳng có ý tốt vậy?Trước khi lên xe, Giang Nhiễm đứng bên ngoài, dựa vào đèn đường, nắm tay Tiêu Mộ Viễn, bảo “Trước tiên anh đừng nhúc nhích, để em xem có bị thương chỗ nào không.”Tiêu Mộ Viễn lười biếng dựa vào xe, rũ mắt, nhìn cô cẩn thận quan sát mặt khi xem xong, cô thở phào nhẹ nhõm, gương mặt đẹp trai này không bị tổn thương chút nào Mộ Viễn trêu cô “Em kiểm tra như vậy có phải quá tùy tiện không?”“Không đâu.” Giang Nhiễm mỉm cười lắc đầu, nhón chân lên, thổi hơi bên tai anh “Tối về còn phải kiểm tra trên người nữa…”Tiêu Mộ Viễn “…..”Lỗ tai ngưa ngứa dần nóng lên, cả người anh cũng bắt đầu tê Mộ Viễn quay người, mở cửa lên một người phụ nữ đùa giỡn cũng tính là có vấn đề xe, Giang Nhiễm hỏi anh “Sao anh lại động tay động chân với mấy người kia? Đã xảy ra chuyện gì à?”Tiêu Mộ Viễn hừ lạnh một tiếng “Loại người bỏ đi kia, chỉ có thể dùng nắm đấm để dạy dỗ.”Giang Nhiễm kinh ngạc hỏi “Bọn họ đắc tội với anh à?”Khí thế toát ra từ người Tiêu Mộ Viễn, vừa nhìn đã biết là người không dễ chọc, người bình thường ai lại dám trêu vào anh chứ?Tiêu Mộ Viễn không muốn thuật lại những lời buồn nôn kia, đành thuận miệng đáp “Có lẽ là thù ghét người giàu có nên khiêu khích anh.”“À…” Giang Nhiễm thấy anh không muốn nói rõ nên không hỏi nữa.“Sau này nên kiềm chế chút, gặp chuyện có thể không cần dùng đến tay chân thì đừng động thủ.” Giang Nhiễm khuyên Mộ Viễn dựa lưng vào ghế, thanh âm lười biếng “Để xem tình huống đã.”Nếu như gặp người có những ý nghĩ đó với cô, vậy anh chỉ thể đánh ác hơn nay anh đã giơ cao đánh khẽ lắm rồi, bởi vì đoàn phim của cô vẫn còn phải làm phim ở đây, nên không muốn làm lớn chuyện lên, dẫn đến việc ảnh hưởng đến công tác của đoàn chạy đến nhà nghỉ trên trấn, sau khi xuống xe, Giang Nhiễm nói “Em với bọn họ còn có một buổi họp. Anh về phòng nghỉ ngơi trước đi.”Gương mặt Tiêu Mộ Viễn bình tĩnh, không lên tiếng, lấy một điếu thuốc từ chỗ trợ lý, ngậm trong miệng, trợ lý hiểu ý vội châm lửa cho Mộ Viễn nhả ra một ngụm khói “Anh hút xong điếu này rồi mới lên.”“À… được.” Giang Nhiễm vẫy tay với trợ lý Tưởng rồi quay người rời Mộ Viễn hút xong một điếu, cực kỳ miễn cưỡng lên lầu, trở về có cô ở đây, mỗi giây mỗi phút anh đều không muốn chờ đợi ở trong căn phòng chật chội này.…. Còn có thể làm gì được đây, vì muốn ngủ chung với cô nên chỉ có thể nhịn Mộ Viễn tắm xong, ở trong phòng đợi một lúc thì Giang Nhiễm quay đàn ông ngồi bên cửa sổ, trên bàn nhỏ đặt chiếc laptop, lúc tiếng mở cửa vang lên, anh ngẩng đầu nhìn Nhiễm nở một nụ cười sáng sủa với anh “Em về rồi đây!”Tiêu Mộ Viễn vô cảm quay mặt đi, tiếp tục nhìn máy nhưng, nơi nào đó trong lòng có một niềm sung sướng rất rõ rệt mặc cho anh cứ muốn lơ Nhiễm bước tới đối diện Tiêu Mộ Viễn, ngồi xuống, tay ôm mặt anh, nhìn anh cười híp mắt “Chúng em tăng ca để có thể về sớm một chút. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì ngày mai sẽ kết thúc.”Đầu ngón tay Tiêu Mộ Viễn hơi ngừng lại, lúc này mới nể mặt đáp một câu “Tốt.”Rốt cuộc cũng có thể rời khỏi đây, rất đáng để vui Nhiễm còn muốn nói gì đó đã bị anh nhàn nhạt cắt ngang “Đi tắm đi.”Giang Nhiễm “…..”Tại sao lại cảm thấy ba chữ này có vẻ mờ ám nhỉ?Hôm nay Giang Nhiễm tắm rất chậm, rất kỹ, bận rộn trong núi suốt một ngày, còn xuống bếp nấu cơm nữa. Cô không muốn trên người mình có mùi khó ngửi khói dầu và mồ hôi, càng không muốn anh ngửi khi tắm rửa sạch sẽ, cô thay một chiếc váy ngủ bằng tơ khỏi phòng tắm, đi tới bên giường cắm máy sấy vào ổ rồi đứng một bên sấy gió thổi vù vù cứ vang lên vẫn không khiến người đang chuyên chú làm việc ở bên kia quay đầu Nhiễm nhìn sang bên đó, thấy sườn mặt tập trung của anh, lại nghĩ tới chuyện anh ngủ say tối hôm qua…Loại cảm giác khó chịu kia lại xông tới lần ràng cô là một gái sắc nước hương trời như thế, lại còn ăn mặc gợi cảm mát mẻ, sao anh có thể không nhìn vậy?Sấy khô tóc khoảng bảy tám phần, chỉ còn hơi ẩm, Giang Nhiễm liền tắt máy sấy, đi về phía Tiêu Mộ đến đó, cô kéo tay anh, khiến anh phải quay sang nhìn mình, sau đó cô thuận thế ngồi lên đùi họng Tiêu Mộ Viễn không khỏi giần giật, trầm giọng nói “Làm cái gì vậy?”Giang Nhiễm ôm cổ anh, ngoan ngoãn lên tiếng “Đã nói là phải kiểm tra thương tích cho anh mà.”Tiêu Mộ Viễn “…..”Cô giơ tay muốn cởi chiếc áo phông trắng của anh ra, mới trêu có một chút đã bị anh ngăn mắt người đàn ông trở nên u ám, thanh âm trầm thấp “Đừng có lộn xộn!”Giang Nhiễm vô tội chớp mắt “Tối nay anh đánh nhau dữ như vậy, lỡ như trên người bị thương thì phải làm sao đây? Anh để em xem một chút, em mới yên tâm được.”Tiêu Mộ Viễn không đáp, cũng không buông lúc nhất thời đầu có hơi loạn, không biết nên đối phó với con tiểu hồ ly này như thế Nhiễm tỏ vẻ nghi ngờ “Sao thế?”Tiêu Mộ Viễn “…..”Giang Nhiễm đột nhiên cười khúc khích “Không phải anh xấu hổ đó chứ? Hình như có chút sai sai nha?”Ánh mắt Tiêu Mộ Viễn nặng nề, mang theo chút lạnh Nhiễm chẳng những không sợ mà còn thầm cười có thể tự dâng bản thân lên, ngoài ra cô cũng không còn biện pháp nào tiếp tục trêu “Em chỉ muốn kiểm tra thương tích thôi, anh đừng hiểu lầm.”Tiêu Mộ Viễn buông tay ra, cười hừ một tiếng “Được, vậy tiếp tục biểu diễn đi.”“Rõ ràng là em quan tâm anh mà.” Giang Nhiễm thừa dịp anh buông tay, liền nhanh chóng cởi áo anh vải mềm mải, dễ dàng xuyên qua đầu anh, từ từ rơi xuống cánh còn chiếc áo, cô nhìn lồng ngực rắn chắc, căng mịn đầy cơ bắp trước mặt, tim bỗng nhiên đập Mộ Viễn đã bình tĩnh lại, duỗi thẳng chân, hai tay lười biếng đặt trên tay vịn thế ngạo mạn lười biếng này, dường như muốn nhìn xem cô có thể làm ra trò Giang Nhiễm nhẹ nhàng chạm vào ngực anh, trái tim nhỏ trong lòng không ngừng đập loạn, nhưng ngoài mặt cô vẫn bình tĩnh, chậm rãi nói “A, để em nhìn kỹ xem có bị thương hay không…”Cô ngồi đó nhìn trái rồi nhìn phải một lúc. Sau đó lướt qua vai anh, nhìn sau tay đặt trên lưng chậm rãi trượt xuống ——Trong xương Tiêu Mộ Viễn như có dòng điện chạy qua, nổ tung khiến da đầu anh tê dại, cả người mềm nhũn.“Lợi hại thật, đánh nhau với nhiều người như vậy, mà không bị thương chút nào cả….”Cô nhìn cơ bắp đang căng chặt khắp người anh, thầm cười Nhiễm thấy đủ thì ngưng, ngồi thẳng lên, mỉm cười nói “Kiểm tra xong rồi, không có chuyện gì, yên tâm đi.”Ánh mắt Tiêu Mộ Viễn nặng nề nhìn Nhiễm từ trên người anh đứng lên, vẫn nở nụ cười “Anh làm việc tiếp đi.”Vừa mới xoay người đã bị hai tay người đàn ông siết chặt hình cao lớn dán sát vào lưng cô, cất giọng khàn khàn bên tai “Em nợ anh, còn chưa trả đâu.”Giang Nhiễm “Em nợ anh cái gì…”Anh cầm lấy tay cô, xoay người cô lại, giữ đầu, dưới ánh mắt hoảng hốt kinh ngạc, anh cúi đầu hôn lên môi lúc chạng vạng ở sân sau, đã nợ nhịn cả một buổi tối, sắp chết tới nơi Mộ Viễn cảm thấy đã rất lâu rồi anh chưa được thưởng thức mùi vị tốt đẹp cuối hôn cô đã là chuyện từ mấy ngày trước rất gấp, rất khát vọng….Hôn một cách cuồng nhiệt, ép Giang Nhiễm phải lùi về sau từng bước một.
truyện cuộc hôn nhân ngọt ngào